Thứ Năm, 4 tháng 6, 2009

Tự sự!

 

Dù đục dù trong con sông vẫn chảy

Dù cao, dù thấp cây lá vẫn xanh

Dù người phàm tục, hay kẻ tu hành

Cũng phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó

Sao ta không tròn ngay ở trong tâm

Đất ôm ấp cho mọi hạt nảy mầm

Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng

Chắc gì ta đã nhận ra ta

Ai trên đời cũng có thể tiến xa

Nếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy

Không chỉ dành cho một riêng ai.

 

Một bài thơ mà từ lâu lắm rồi MDB đã đọc và hình như cũng đã post lên một lần.  Thấy rất hay, rất ý nghĩa mà Nguyễn Quang Vũ muốn gởi tới tất cả mọi người.  Hôm nay buồn buồn post lại lần nữa để được đọc được suy ngẫm và được chia sẻ với cả nhà. Mong cả nhà luôn vui và hạnh phúc thật nhiều trên bước đuờng phía trước.

7 nhận xét:

  1. Uh bước chân ta cứ thẳng bước , ta sẽ đi đến được bất cứ đâu ta muốn chỉ vần ta có ước vọng. Ngày cuối tuần vui nhé em.

    Trả lờiXóa
  2. Có cần đưa luôn 2 cái gương mặt hình sự lên làm hình minh họa hong? háhá... Trông cứ như là 2 má mì đường giây trai bao bị sa lưới pháp luật vậy :) háhá

    Trả lờiXóa
  3. @Chị Hoa Sen: Cứ như vậy chị nhé. cảm ơn chị đã chia sẻ/
    @Ka Ka: Định kèm thêm cái gương mặt của Ka lên đó đấy chứ, nhưng thôi, tha cho Ka.

    Trả lờiXóa
  4. Bài thơ rát hay, đọc vào bỗng thấy như được hiểu thấu và ấm áp.

    Trả lờiXóa
  5. Vui tươi nhí nha nhí nhảnh thế kia mà suy tư như "cô" cụ non ấy.

    Trả lờiXóa
  6. Ôi, bài thơ mới hay làm sao :) hạnh phúc quá xá :) Cảm ơn em chia sẻ :) [dẹp cái hình minh họa đi mài] háhá

    Trả lờiXóa
  7. Ừ, sống tự tin và lạc quan để vượt qua tất cả những khó khăn. Em nhỉ!!!

    Trả lờiXóa