Làm sao họ có thể đi nổi trong thế giới phẳng này nếu họ là những người mà VTNA và các anh chị TNV gặp gỡ, chia sẻ trong chuyến đi Tiền Giang hôm 20/09 vừa qua. Cuộc gặp gỡ đã gợi lên cho chúng ta một sự thao thức, xót xa.
Đó là những người khuyết tật của hai tỉnh Long An - Tiền Giang hằng ngày mưu sinh trên chiếc xe lăn, trên đôi nạn gỗ… là những em bé có tiếng nói không thành lời với xấp vé số trên tay…
Có dịp tiếp xúc với chị, tôi hỏi: “Chị ở Long An hay Tiền Giang, đi bằng gì tới đây . Và công việc của chị là gì?
- Tui ở Tiền Giang, sáng sớm 5 giờ là tui đã lật đật đi xe ôm để đến đây nhận quà. Tui mừng lắm vì lần này được gặp lại Cô. Hôm nay tui nhận chỉ 50 tờ vé số thôi, vì không biết nhận quà tới khi nào mới về được.
Chị nắm chặt tay tôi và nói trong nước mắt, những giọt nước mắt của chị như bóp nghẹn tim tôi:
- Thế giới này rộng quá mà sao không có chổ nào để dành cho những người khuyết tật như chúng tui, để chúng tui có dịp thể hiện khả năng của mình như bao người khác, để làm được những việc như Cô và mọi người làm.Tui thương Cô lắm, thấy Cô vào là tui mừng lắm đó. Cô cũng không được khoẻ như người khác và cũng là người khuyết tật, nhưng chắc Cô may mắn hơn tôi hay là chắc nhà Cô giàu lắm nên mới đi làm được những việc có ích như vầy. Mòn chân, mòn cẳng tui mới bán được 100 tờ vé số, nhưng có những nơi khi thấy tui tới họ còn xua đuổi , có nơi các em nhỏ lấy đá ném khi thấy tui tới… tủi than lắm Cô à.
Nghe sao mà chua xót đến thế, tôi nắm chặt tay chị và mặc cho những dòng nước mắt chảy ra. Lặng người quay đi nơi khác, tôi lại gặp em. Em không nói thành lời, những hành động, cái ôm của em đã thể hiện tất cả. Và càng tiếp xúc với những hoàn cảnh bất hạnh nơi đây, càng lắng nghe những ước mơ rất đổi bình dị của họ, tôi càng khâm phục và trân trọng họ biết bao.
Họ là những người không may bị khuyết tật- có những nỗi đau mà không gì bù đắp được. Có lẽ cũng có khá nhiều người chưa hiểu hết “khuyết tật ” là gì? Đó là những người không thể làm được những việc đơn giản nhất mà người bình thường coi là tự nhiên nhất, giống như những mảnh đời nơi đây, họ không thể bước lên bậc thềm khi không ai dắt, họ là những người nói năng không được bình thường thậm chí còn bị khiếm thị, khiếm thính…. mỗi người một cảnh ngộ nhưng có chung nỗi đau của người khuyết tật….
Nếu có một ước mơ, tôi sẽ ước mong sao trên thế giới này sẽ không còn nước mắt, không còn khổ đau và bất hạnh.
Và chúng ta, những người may mắn hơn họ gấp ngàn lần hãy làm một chút gì đó để những mảnh đời khó khăn, kém may mắn vững tin vào cuộc sống, để họ vượt qua được những khó khăn mà họ gặp phải các bạn nhé!
Dưới đây là một số hình ảnh của chuyến đi vừa qua của VTNA, các quý mạnh thường quân và các TNV
Anh Chinh _ Chuẩn bị cho một hành trình
Chuyến xe làm nên ý nghĩa
Các TNV đang tập trung cho việc phân quà
Sắp xếp để chuẩn bị phát quà
Những món quà chất chứa các tấm lòng vàng
Hãy đến với chúng tôi
Đại diện VTNA, MTQ của chương trình và Sư Cô Bảo Tâm
Những gương mặt thân quen trong chuyến đi
ui..nhieu hoan canh toi nghiep wa'...cuoc song thiet wa nhieu cai "kho^/"
Trả lờiXóaHoan Ho VTNA, tung ho cac MTQ :)
Trả lờiXóaThật hay, thật xúc động!
Trả lờiXóaKhông có nổi đau nào nhỏ hơn nổi đau nào!
Cám ơn các em.
Trả lờiXóaNgười bán vé số nói thật đúng, quá giàu, và mình đang "nhăm nhe" cái xe rùa của chị ấy.
Trả lờiXóaBài viết của em cảm động lắm. Cám ơn VTNA!
Trả lờiXóa@Chị Maisuong: Có dịp tháp tùng với nhóm một chuyến chị nhé!
Trả lờiXóa@ĐC: Hoan hô anh ( chầu karaoke, he he)
@Anh BĐ: Cảm ơn anh luôn dõi theo và chia sẻ. Đúng là không có nổi đau nào giống nổi đau nào anh nhỉ?
@Chị Yến: Cảm ơn chị
@Đông MT: Cho mượn xe đó, qua lấy về đi làm, khi nào mua xe mới trả D, chịu hông?
@Chị Hương: Cảm ơn chị nhiều thật nhiều. Mong chị nhiều sức khoẻ để tháp tùng cùng VTNA trong các chuyến đi, chị nhé!
Cảm động quá D ơi !!!!
Trả lờiXóaDạo này chị thấy đòan mình ngày càng chuyên nghiệp đó kưng.. Ráng lên nhé.. ..Chúc mừng VTNA và các bạn đã thành công trở về..
Trả lờiXóaCảm động quá...
Trả lờiXóa@Chị Trúc: Tiếc là hôm đó chị không tham gia cùng nhóm. Trong những nơi VTNA đi qua, có lẽ đây là nơi đáng chú ý và cần sự quan tâm nhiều hơn, rất nhiều những hoàn cảnh khó khăn chị à. Chuyến sau tham gia cùng nhóm chị nhé!
Trả lờiXóa@Chị Lisa: "Gừng càng già càng cay" phải hông chị, hihi. Mong gặp lại chị ở các chuyến đi vào mùa hè năm sau!
@Chị loakenlily: Cảm ơn chị đã chia sẻ
Thành thật cảm phục tấm lòng cao cả cuả các bạn.
Trả lờiXóaVô cùng cảm phục hoạt động ngày càng lớn rộng của VTNA! Chúc các bạn ngày càng lớn mạnh để Vòng Tay Nhân Ái vươn xa hơn nữa đến mọi miền đất nước.
Trả lờiXóaDiên ơi, chị nghĩ khen em cũng bằng thừa rồi, công sức em nhiều lắm. Nhưng lần sau khi đi phải kiếm ghế ngồi dựa lưng đàng hoàng nhe, đừng để đến đau mới chữa như chị á! Có mặt mà không phụ khiêng được gì giúp bà con hết.
Trả lờiXóa@Chú Songhong: Cảm ơn chú đã ghé thăm và chia sẻ.
Trả lờiXóa@TTMT: Cảm ơn anh, lâu quá VTNA không tháp tùng cùng TTMT, hy vọng một ngày nào đó mình được ngồi chung trên một chiếc xe, cười chung trong một trận cười đến đau cả bụng và cùng chung một chí hướng để đến với các mảnh đời. Chúc gia đình TTMT sức khoẻ và niềm vui để làm nhiều, nhiều hơn nữa những việc có ích cho cuộc sống, cho nhữgn người bất hạnh.
@Chị HT: Em có làm gì đâu mà khen em hè. Lăn xăn, cười nói chứ có giúp được gì đâu. Còn trẻ nên sức khoẻ còn nhiều, nhường chổ cho mí anh chị lớn hơn là điều phải làm mà chị iu. Có mấy anh còn phải đứng nữa đó. Cũng tại cái tội nhận đông TV nên phải chịu thôi, hihi. Lần sau hông có chổ dựa ngồi trong lòng chị nha.
hihih...bài viết hay quá....cảm động quá...chúc VTNA càng ngày phát triển mạnh mẽ để làm được nhiều việc như vây
Trả lờiXóaBài viết cảm động quá mà cười hihi. Pó tay ông anh của em luôn á. Tiếp tục tháp tùng với nhóm các chuyến đi nhé anh Phó nhòm iu quý!
Trả lờiXóaNhững ngừơi trẻ bọn em đã làm nên được điều cần làm: sưởi ấm được nhiều mảnh đời không may. Chị thật cảm phục. Hãy như thế em nhá. Chúc luôn bình an!
Trả lờiXóaTuyệt vời qua MDB à. Cảm ơn nhóm các em đã làm được nhưng việc nhân ái này.
Trả lờiXóaNgày cuối tuần vui vẻ nhe em. Chừng nào có dịp ra HN nhớ gọi điện cho chị.
Thế giới không phẵng chút nào D ạ, bởi trên mặt phẵng đó luôn có những số phận nghiệt ngã, mà các bạn VTNA đã từng đến với họ....Và còn nhiều, nhiều lắm.....nên mặt phẵng đó đã biến dạng từ lâu lắm rùi. Hix.
Trả lờiXóaMọi người thật đáng yêu.