
Nằm nghe mưa rớt vào hồn
Biết ai chia sớt cô đơn giùm mình
Cái "yêu" như bóng với hình
Muốn quên thì lại cố tình nhớ thôi
Nhìn mây bàng bạc đương trôi
Như ai đứng đó đợi tôi chung tình
Trăng tà mà ngỡ bình minh
Yêu ai, ai biết là mình yêu ai
Từng đêm thở ngắn than dài
Phải người trong mộng hay ngoài trần gian
Mà sao giấc ngủ bàng hoàng
Mưa rơi mà tưởng tiếng đàn tri âm
Trong mơ nức nở khóc thầm
Nhớ ai, ai nhớ hay lầm nhớ ai
Khói chiều mà ngỡ sương mai
Giang tay ôm lấy cả hai cùng mừng
Dòng thương chảy mãi không ngừng
Mơ mơ tưởng tưởng như từng yêu nhau
Không duyên trước, chẳng tình sau
Mà sao mãi nhớ cho đau lòng nầy
Đêm đêm nước mắt vơi đầy
Mới hay lòng đã tràn đầy "Tương tư".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét