Thứ Năm, 28 tháng 2, 2008

Nỗi Niềm..... for February 28, 2008

Cứ ngỡ rằng lòng đã quên
Thời gian ra đi vùi bao kỷ niệm
Nào ngờ đâu con tim ngủ yên lên tiếng
Khi bước chân lỡ lạc vào đường xưa
Có biết đâu lá đã rụng theo mùa
Ký ức không tan theo dòng đời hối hả
Khoảng thời gian rong chơi khắp miền lạ
Lại rối bời vì một thuở đã qua
Người thật gần, người cũng quá xa
Mình chênh chao giữa những điều diệu vợi
Lặng nhìn nhau rồi quay đi không nói
Kỷ niệm xoay tròn như mơ
Ngăn làm sao khoảng cách bây giờ?
Buồn thương kia là thực
Làm sao để quên đi như cổ tích
Để chôn vùi sâu trong lãng quên
Biết nói cùng ai cho vơi bớt nỗi niềm...?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét