Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

Năm 2009 đã qua _ viết cho một người đã xa!

 

Hôm nay thấy số điện thoại chị hiện lên trong máy em, lần thứ 2 chị gọi cho em từ khi em rời xa  nơi ấy. Nơi mà em đã gắng kết hơn 5 năm để cùng chị vượt qua bao nhiêu thử thách của cuộc sống. Có lẽ chị nhìn thấy em lướt qua, lâu lắm rồi, chị nhỉ?

 

 

Ai đúng và ai sai? Trong mỗi chúng ta, chị và em, câu trả lời tự thâm tâm ta hiểu rõ.

 

 

Là gì chị nhỉ? Giữ chúng ta, là Sếp và nhân viên, là bạn hay là chị em? Em chẳng biết.

 

 

Em không hiểu được lý do tại sao chị lại như vậy? Giọng chị đứt quảng khi nói chuyện với em, em đau lắm chị biết không? Chị có hối hận không khi sự việc đó xảy ra với một người mà chị hết mực thương yêu và gần như là cánh tay của chị.

 

 

Em hối hận, có lẽ không, cái vị đắng ngét ấy giúp em trưởng thành hơn, mở ra cho em một hướng đi mới, con đường em đi sẽ vất vả rất nhiều, sẽ không còn chị mở lối nhưng em sẽ học được ở chị rất nhiều điều.

 

 

Nhưng em đau, giá như có một con đường khác thì hay biết mấy. Em ra đi trong sự không vui của chị, trong niềm bực tức của em. Ai cũng có một cục tự ái to đùng thì làm sao tiếp tục được nữa, đúng không chị?

 

 

Làm sao cho những tổn thương biếng mất, để nơi ấy có sự hồi sinh, để em có thể nói rằng: “Chị ơi, mình đi Sài Gòn mua sắm nhé”, để chị có thể nhẹ nhàng nói với em: “Diên ơi! Uống với chị hết ly bia này  đi em! ”

 

 

Khi ngồi viết những dòng này, tự nhiên thấy tim đau thắt, nhưng em không khóc, em đã khóc rất nhiều trong cái ngày em nhắn tin cho chị, trong ngày cuối cùng em ở lại nơi đó. Em buồn chị, nhưng chị là một phần của ký ức mà phần đó em chẳng thể bôi xóa được. Có lẽ đó là hành trang cho em đi tiếp con đường của mình, từ bây giờ và mãi về sau.

 

 

Một năm trôi qua, em viết những dòng này cho chị. Khép lại tất cả chị nhé! Mong chị sức khỏe để tiếp tục cuộc hành trình dài phía trước. Ở đó sẽ không còn cái nhíu mày mà mỗi ngày chị bắt gặp, sẽ không còn nghe tiếng em hét to khi bực dọc, sẽ không còn thấy gương mặt "khó ưa" mà chị từng nói với mọi người và ở đó sẽ không còn ai làm chị phải tức điên lên mỗi khi công việc nhiều. Ở đó sẽ cho chị sự bình yên! Chị nhé!

 

9 nhận xét:

  1. Em thì nghĩ rằng những việc đã xảy ra chỉ là một trong nhiều nguyên nhân có thể xảy ra để đưa ta đến con đường mới thui...
    Năm mới chắc là nhiều điều tốt lành...

    Trả lờiXóa
  2. Mỗi chúng ta khi từ bỏ một điều gì cũng có lý do riêng của nó, dằn vặt hay bình an, cũng đã là một chọn lựa.
    Chúc em luôn vững vàng trong cuộc sống vào năm mới nhé.

    Trả lờiXóa
  3. Năm mới, kính chúc toàn thể anh chị em nhiều may mắn và thành công hơn nữa trên bước đường đang đi. Hugs all!

    Trả lờiXóa
  4. Thật khó khăn khi phải chia tay một người bạn ...., mong sao còn có cơ hội cho tất cả chúng ta ... quay lại !

    Trả lờiXóa
  5. Duyen chi den do thoi chi oi....moi chuyen cu da ket thuc, tiep tuc buoc di chi nhe! HUG

    Trả lờiXóa
  6. Khi quyết định chia tay một khuôn mạut đã từng rất đỗi thân thương với mình, bao giờ cũng có cảm giác thật đau. Chị đã từng như thế. Năm mới chúc D. luôn gặp nhiều suôn sẽ trong cuộc sống! Cứ thế mà tiến bước D nha!

    Trả lờiXóa
  7. quên hết những không vui của năm cũ và đón nhận đầy niềm vui của năm mới 2010 nha em .

    Trả lờiXóa