Có đôi khi ta cần một bàn tay, nhưng không phải bao giờ cũng có bàn tay sẵn sàng chìa ra để nắm lấy tay ta. Nên đôi bàn tay cứ cô đơn, và lòng thì cứ mênh mang. Một bàn tay ai đó nắm tay mình đủ để lòng ấm lại và bằng an.
Có đôi khi ta cần một bờ vai để ngã vào, để thấy rằng mình còn có một điểm tựa chứ không phải chỉ mình mình chông chênh, chống chọi với bão đời cuồng nộ. Nhưng, đâu phải bờ vai nào cũng đủ vững chãi và cũng đáng tin cậy để tựa vào?
Bàn tay và bờ vai của một ai đó, đôi khi là một kỷ niệm khó quên, một niềm nhớ miên viễn; đến một lúc nào đó ta chẳng thể nắm được tay ai và cũng chẳng thể tựa vào vai bất kỳ một ai khác. Những bờ vai sau có thể làm mình càng nhớ thêm bờ vai cũ, những cái nắm tay sau có thể không ấm được như bàn tay mình từng nắm…
Người ta nói, tình yêu là mật ngọt và cũng là mật đắng. Nhưng dù ngọt hay đắng thì những người yêu nhau cũng cần giữ cho nhau những hình ảnh đẹp nhất của một thời (để nhớ). Trân trọng và cảm ơn quá khứ. Thế mà có đôi khi nhiều người quên và phủi sạch. Gieo rắc vào lòng mình và vào lòng người những vết nhơ khó tẩy rửa, cứ thế trượt dài. Và rồi thì rơi tự do, không bến bờ. Nếu tình yêu cho ra kết quả như thế thì thà đừng bao giờ yêu còn hơn.
Tình yêu phải mang lại giá trị chuyển hóa và hạnh phúc. Hạnh phúc ngay cả khi không còn là của nhau, không còn đi chung một con đường thì cái đích “làm người” vẫn cần được gìn giữ. Sống với nhau, ngoài tình yêu thì còn có tình người – cái tình cơ bản nhất để có thể xây dựng nên những tình cảm khác. Tình người là cái móng. Mà móng ấy không bền thì mọi thứ tình cảm khác có xây như thế nào cũng dễ đổ, dễ vỡ!
Tình người: được định nghĩa nôm na là hãy sống tử tế với nhau, tôn trọng nhau, đừng thù hằn và đừng hại nhau, đừng có ý nghĩ độc ác với nhau. Có một bài viết có nhắc tới lời dặn dò của thầy: kẻ thù của chúng ta không phải con người.
Khi thấy chông chênh chắc nhiều người cũng muốn có một bàn tay để nắm, cũng cần một bờ vai để tựa. Nhưng rồi người ta có lúc sẽ không muốn (hoặc không dám mạo hiểm) nên họ lại quay về nương tựa chính mình.
Mình có một đôi chân vững chãi, một đôi mắt sáng và một tấm lòng trong, hãy nương tựa vào mình. Đôi bàn chân sẽ cho bạn phương tiện đi tới, đôi mắt để nhìn đường đi cho đúng, không chạy xằng bậy, và tấm lòng (hay tâm hồn) sẽ đóng vai trò định hướng, điều khiển (giống như trung khu thần kinh ở não vậy). Do đó, khi tâm hồn bị nhuốm màu đen thì đôi mắt nhìn đời luôn ão não, đôi chân sẽ lội dưới bùn nhơ…
Này, trái tim ơi, hãy rung lên đi, khẽ khàng và cảm nhận: cuộc sống của ta do ta quyết định. Bạn không thể lấy người khác làm thước đo cho hạnh phúc, đừng tìm kiếm hạnh phúc bên ngoài. Bản thân bạn đang cất giấu hạnh phúc, vậy mà bạn không biết dùng. Đừng bắt ý nghĩ chạy theo mệnh đề: hạnh phúc của tôi là ai đó, và phải là một ai đó.
Hạnh phúc của bạn là sự sống, là rất nhiều gạch đầu dòng có ý nghĩa như nụ cười mà bạn có, ánh mắt từ bi… Bạn đã quên góp nhặt hạnh phúc nho nhỏ ấy nên hạnh phúc lớn hơn cũng không dám tới gần.
Này, cái đầu của ta ơi, hãy kêu lên như thế để sực tỉnh, để không còn mộng mị, chạy tìm những cái gì ở đâu đâu. Không ai mang lại hạnh phúc cho mình ngoài chính bản thân mình. Chấp nhận sự thật và sống với hiện tại, đi trên đôi chân và nhìn bằng con mắt sáng. Hãy làm điều đó đi, rồi tâm hồn bạn dần sẽ sáng lên, rồi hạnh phúc sẽ mỉm cười…
(sưu tầm)
bài viết của ai mà hay ghê nhỏ nhỉ ?
Trả lờiXóa"Bạn đã quên góp nhặt hạnh phúc nho nhỏ ấy nên hạnh phúc lớn hơn cũng không dám tới gần."
Trả lờiXóaEm thich, em thich...
Từ một chị bạn gởi mail qua, em thấy hay hay nên post lên chia sẻ với cả nhà Ka à. Mãi vui Ka nhé!
Trả lờiXóaHe he, chị cũng thích và từ bây giờ em cũng lo góp nhặt những hạnh phúc nho nhỏ để cái hạnh phúc lớn hơn được đến gần nha nhỏ. Hug em!
Trả lờiXóa:) Bai viet rat gan gui ah!
Trả lờiXóaGần bằng từ Tân Bình lên Q1 hông hay từ QN tới Đaklắk :))
Trả lờiXóaBài viết hay quá. Cám ơn em đã post chia sẽ.
Trả lờiXóaCảm ơn chị đã đọc và chia sẻ. Chiều vui chị nhé! Hug!
Trả lờiXóaĐọc - chị đọc mãi những tưởng con bé hôm nay - sau thời gian dài có hơn ba mươi năm mà đã cô đọng lại biết bao ý nghĩa cuộc đời - cuối cùng lại có chữ ST, kg sao, bài rất hay em ạ. Cám ơn em đã post lên.
Trả lờiXóaHì hì, "con bé" sau 30 năm cũng tích lũy cho mình được nhiều lắm đó chị. Cảm ơn chị đã đọc và chia sẻ. Chắc em phải để chữ ST lên trên đầu trang quá à :)
Trả lờiXóaHihi..
Trả lờiXóaCứ thấy hơi là lạ cho đến khi đọc đến dòng cuối cùng
Trả lờiXóa:D
Xung quanh ta có không ít những bàn tay & bờ vai sẵng sàng nắm lấy hay cho ta tựa vào (không chỉ vì tình iu), nhưng vẫn cần tin rằng, chí ít ta vẫn có thể tựa vào chính mình.
Bài viết hay D hen
:)
Thấy văn phong là nghi nghi hổng phải của D rồi.
Trả lờiXóaKhông những chỉ có thể tựa vào chính mình mà còn cho người ta tựa nữa nhé (tuỳ lúc, tuỳ nơi, tuỳ người :p)
Bình yên nhé! :)
Trả lờiXóaBình yên sẽ về...!!!
Trả lờiXóaôi có đôi khi....
Trả lờiXóaHay dzị ta :)
Trả lờiXóaĐể xem mình có đủ vững để cho người khác tựa hông mới dám gật đầu với anh Kha :))
Thèm như gió đi hoang :))
Trả lờiXóa@Chị Ly, Baly: Bình yên đang về :)
Trả lờiXóaĐọc văn phong (và nhất là hông có sai chính tả) là biết hông phải của em Diên rồi... há há :))
Trả lờiXóaBài viết hay và đáng để suy ngẫm. "Không ai mang lại hạnh phúc cho mình ngoài chính bản thân mình", nhớ đó :)
Vì hông phải của em D nên nóa hông kêu chị MH vào chỉnh chính tả :))
Trả lờiXóa"Không ai mang lại hạnh phúc cho mình ngoài chính bản thân mình", nhớ đó nha :))
Cả bài, từng câu đều rất thấm. Em quote lại cái này vì em thấy nó giá trị với em.
Trả lờiXóaCảm ơn em, từng câu chữ đều đáng để đọc và suy ngẫm đúng không em. Mong em vui và thật bình an trong chuyến đi sắp tới. Hug!
Trả lờiXóaVâng, em cảm ơn chị.
Trả lờiXóacho Diên mượn cái bờ vai và cái tay neeee...hihihi
Trả lờiXóaTừ bài này sẽ ráng giữ đôi chân và dưỡng đôi mắt.
Trả lờiXóaCám ơn nhỏ đã chia sẻ bài viết hay.
Nhớ hứa rồi đó nha, mai mốt chạy qua mượn mà hông cho là biết tay chị MH :))
Trả lờiXóaNhớ nói rồi đó nha, mai mốt qua kiểm tra đôi chân và đôi mắt chị Mai. Có bề hà gì là xử hông đẹp hông "dán nhủ" đâu á. :)
Trả lờiXóaCảm ơn chị đã đọc và chia sẻ. hug!
Há há, koan D hum nay bị tửng, can cớ gì mà lôi chị MH vô cái bờ vai và cái tay của Hiếu hả :))))))
Trả lờiXóaNghe đồn xăng tăng giá, đi đốt nhà sớm hơn dự định :))
Trả lờiXóaNóa làm như kiểm tra học trò dzậy trời.
Trả lờiXóaDoc mot hoi, chi tuong sau chuyen di choi ve, nho Dien "ngo" ra nhieu dieu, het than tho hihi. Bai hay!
Trả lờiXóachị chịu nhất câu này.
Trả lờiXóaCám ơn em đã cho mọi người thưởng thức 1 bài hay.
Hix, em đâu có than đâu chị hè... Luôn vui chị nhé! Hug!
Trả lờiXóaNhiều câu hay thật đúng không chị. Lâu lâu mới thấy chị. Thật vui chị nhé!
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaViệc gì đến sẽ đến
Tất cả đều do duyên
Số phận đến đành chịu!
Lo quá ngũ không yên.
Mong em gái luôn vui , bình an
Đúng là chị em thân thiết có khác ! Ặch ! Ặch !
Trả lờiXóa;>)))
Tự tin và tự lo là điều cần nhưng biết nhận thấy cái thiêẹn, cái mỹ từ những lời nói, việc làm của người khác lại là cái hay mà không phải ai cũng có ! Chúc mừng ! Chúc mừng !
Trả lờiXóaDo đó , khi cần thì cứ nhờ bời vai , đôi tay người đáng tin , nha Mỹ Diên .
Hay quá chị à! Em copy về save thành file luôn rồi:-). Cảm ơn chị đã cho em đọc một bài viết ý nghĩa.
Trả lờiXóaHom nay buon tu nhien ghe tham, tam hon nag triu, nhung doc bai nay...thay hay va ap dung duoc day, cam on em nhieu lam! co doi luc khong phai tinh yeu ma tinh ban cung lam ta buon phien ao nao...la` khi ban lam ta dau( dau long!) chuc em vui, cho chi copy bai nay nhe'!
Trả lờiXóaChac chan MD da co san 1 cai mong vung chac roi,
Trả lờiXóachi doi em xay len nhung tinh cam that dep cho rieng minh.
Móng có, xây rồi nhưng chưa ai lợp anh ơi! :((
Trả lờiXóaCần tay nắm để thấy ai đó còn gần :))
Trả lờiXóaHugsssssss!!! :)))
Trả lờiXóa