Một chuyến đi vỏn vẹn chỉ 4 tiếng đồng hồ nhưng để lại cho chúng tôi nhiều tâm trạng, nhiều suy nghĩ. Sài Gòn về đêm, trên mỗi ngã đường đâu đó có các cụ già đang co ro, các em bé giấc ngủ chập chờn, các bác xích lô không ngon giấc... tất cả như xoáy sâu vào chúng tôi một tâm trạng ray rứt. Hôm nay chúng tôi tiếp tục chuyến hành trình về đêm trên các tuyến đường của Thành Phố và điều làm chúng tôi hạnh phúc nhất là sự vui mừng của các cụ khi được chúng tôi đắp lên người tấm chăn nhỏ. Cái đói, cái rét, cuộc sống nay đây mai đó của những người kém may mắn luôn là nỗi lo muôn thuở , một ray rứt, một nỗi niềm, một trăn trở, một lo âu cho tất cả chúng ta. Một bàn tay chìa ra nhận nơi chúng tôi gói quà sao mà run run thế, họ vui mừng hay ẩn chứa một điều gì khác chăng? chúng tôi quay đi nhưng đầu còn ngoáy lại.
Xin cảm ơn tất cả, cảm ơn những tấm lòng đã đến và đã cùng chúng tôi có một chuyến hành trình đêm đầy ý nghĩa này. Đâu đó lại sáng lên một ngọn lửa sưởi ấm những bàn tay giá lạnh, đâu đó có người đang muốn chìa tay ra cùng bắt nhịp với cuộc sống chúng ta.
Xin trân trọng cám ơn sự đóng góp của :
Chị Thuỳ Linh: 10 chiếc mền
Bạn Hạnh ( Long An): 200.000đ
Bé Anh: 60.000đ
Tồn quỷ đợt I: 950.000đ
Chúng tôi đã dành số tiền này để mua thêm mền và quà cho chuyến đi vừa rồi.
Tổng thu: 1.210.000đ
Tổng chi:870.000đ
Tồn quỹ: 340.000đ
Nói tóm lại là cảm ơn nhiều nhiều lắm. Chúc mọi người có một năm mới nhiều niềm vui và hạnh phúc nhé, hi vọng chủ nhân của entry này cũng thế ( he..he)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét