Thứ Hai, 17 tháng 11, 2008

Có bao giờ...

Có bao giờ chúng ta đếm được
Con đò chiều bao lượt khách sang sông
Vẫn cứ thế dù sớm tối mưa giông
Người lái ấy vẫn miệt mài đưa rước

Có bao giờ chúng ta đếm được
Bao nhiêu lần thầy thức thâu đêm
Trang giáo án mong gởi trọn niềm tin
Cho bao lớp học trò thầy đã dạy

Có bao giờ một lần ta trở lại
Thăm con đò, thăm người lái đò xưa
Thăm người thầy vẫn sớm nắng chiều mưa
Ngày hai buổi vẫn cho đời kiến thức

Có bao giờ chúng ta biết được
Những hành trang ta vững bước vào đời
Có tình thương, có điều thầy mong đợi
Có những bài học từ kiến thức ngày xưa.

(LQT)

Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11. Em kính chúc tất cả các Thầy Cô luôn vui vẻ, sức khoẻ, hạnh phúc. Dù 10 năm, 20 năm hay lâu hơn nữa... dù hôm nay em đứng ở một vị trí không phải là một người giáo nhưng em vẫn luôn hướng về một nơi, một mái ấm gia đình thân yêu nhất trong mỗi bài giảng của Thầy Cô dành cho chúng em. Thầy Cô, những người đã cho em vững bước vào đời với niềm tự hào và niềm biết ơn vô hạn. Thầy Cô, những bác sĩ tận tâm với bệnh nhân và nhiệt tình trong công cuộc truyền thụ kiến thức cho thế hệ tương lai .

Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 em xin gửi đến các Thầy Cô những lời chúc, những bó hoa tươi thắm thay cho lời tri ân sâu sắc của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét