Thứ Năm, 27 tháng 11, 2008

Nhìn lại...

Và rồi…

Mỗi một năm trôi qua.

Nhìn lại cuộc đời mình

Đời người

Những thắng – thua, được - mất

Những đúng – sai, thành - bại

Những đen - trắng, vui - buồn

Sao như hư ảo…

Bổng dưng thấy tất cả như trong cỏi “vô thường”

Và…

Hãy để gió cuốn đi…

Nghĩ thế để an ủi lòng mình

Hãy sống thật “người”, sống như ngày mai ta và bạn không còn nữa….

Hãy yêu…

Dù ….

Vẫn biết rằng rồi gió sẽ cuốn đi

Một tấm lòng rồi sẽ tan biến trong cõi vô thường

Nhưng...

Vẫn cần có một tấm lòng trong cuộc đời này

Một tấm lòng để yêu thương, sẻ chia

Một tấm lòng để nhân ái, bao dung

Một tấm lòng để ôm lấy mọi vật trong cõi nhân sinh

Vẫn biết là gió sẽ cuốn đi…

Rồi dăm ba bữa biết ai còn nhớ

Nhưng vẫn cần có một tấm lòng trong mỗi con người

Để con người sống thực sự là người hơn...

Bạn rơi nước mắt khi thấy các hoàn cảnh bất hạnh.

Tôi nhoi nhói nơi tim khi chứng kiến một tai nạn thương tâm.

Ai cũng muốn mang lại niềm vui hạnh phúc cho cộng đồng xung quanh.

Để đêm về, nằm hân hoan , một sự hân hoan thầm kín trong tâm hồn.

Vậy…

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng

Để làm gì anh biết không?”

Không phải để gió cuốn đi

Mà…

Để vui với niềm vui của người khác.

Để đau với nỗi đau của người khác

Để nắm lấy bàn tay của những người đang gặp khó khăn.

Để ngậm ngùi theo chiếc lá vừa lìa cành.

Để lặng nhìn một góc phố bình yên

Để thả hồn mình trong những thứ bình dị, thân quen…

Để chôn sâu những ích kỉ, hận thù, những đấu tranh

Để mỉm cười và chấp nhận bất cứ nỗi đau nào ập tới

Để hiểu rằng hạnh phúc hay đau khổ đều là một phần của cuộc sống

Thế nên: “hãy yêu ngày tới, dù quá mệt kiếp người….Còn cuộc đời ta cứ vui”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét