Mẹ tôi đã ra một câu đố: "Con yêu, phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể hả con?"
Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "không phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu, con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi lại con." Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vi vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy gì."
Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung tung. Mẹ chỉ trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ." Khi bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi người đều khóc vì thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc trên suốt chặng đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào ngày 4/5 âm lịch của năm đó. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được gặp bà lần cuối.Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi. Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc.
Lần đầu tiên tôi thấy bố khóc như tôi. Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi.Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án: "Con trai ạ,phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai." Tôi hỏi lại: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?" Mẹ lắc đầu: "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể ựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ hy vọng những người xung quanh con có đủ tình thương yêu và những bờ vai ấm áp để con có thể dựa vào mỗi khi con cảm thấy cần thiết.
Điều quý giá nhất trong mỗi chúng ta không phải là chỉ nghĩ riêng cho bản thân chúng ta, mà là một sự cảm thông với những nỗi buồn của những người chung quanh ta. Mọi người có thể quên những gì con nói…, quên những gì con làm…, nhưng mọi người sẽ không bao giờ quên được bờ vai của con đã từng gánh đỡ những đau khổ và mất mát của họ".
Từ lúc đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là "phần ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác.
(sưu tầm)
Cần sự tự nguyện hoàn toàn D ơi. Khi nào có thì bờ vai âý sẽ luôn bên bạn, cho bạn dựa vào bất kỳ lúc nào không cần D hỏi.
Trả lờiXóaCó Ngáo nè! Ngủ thật ngon và đêm an lành nha cưng.
Trả lờiXóabo vai oi, o noi nao
Trả lờiXóahay ghê đó nhỏ! ;))
Trả lờiXóacủa tao một bên rồi đó nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Trả lờiXóaHahaaha, là sao? Ý mày nói dựa vô bờ vai của tao đó hả? Mày mà dựa là xệ vai tao mất mày ơi.
Trả lờiXóatao không bít! tao xí phần trước rồi đó!
Trả lờiXóaÔng Chinh đâu, vô HÉT lên cái koai :))
Trả lờiXóaChậm chạp em chìa vai em ra cho chị D thì lúc đó đừng có trách :))))
Trả lờiXóaBài viết hay quá chị ha! Chúc chị tìm được bờ vai êm ả và vững chắc nhất trong đời nhé!
Trả lờiXóaThì ông Chinh chìa vai cho chị, trách cái giề :))))))))
Trả lờiXóaĐiều quý giá nhất trong mỗi chúng ta không phải là chỉ nghĩ riêng cho bản thân chúng ta, mà là một sự cảm thông với những nỗi buồn của những người chung quanh ta
Trả lờiXóaTho xua :Vai anh em hay tua dau .
Trả lờiXóaCho anh nghe nang ,trai sau rung roi .
Thấy mấy nhỏ giành nhau bờ vai mà chị thèm làm sao !
Trả lờiXóaThế bạn Ru có tự nguyện để pạn D tựa xíu hông hè :)
Trả lờiXóaMỏi chưa chị ơi, mỏi rồi em lấy ra nhé! Hug chị!
Trả lờiXóaEm đang đi tìm nè. Chị vui thật nhiều nhé!
Trả lờiXóaHug chị, chừa cho chị một bờ vai nè!
Trả lờiXóaTưởng kêu ổng vô cho em nóa mượn bờ vai, kêu vô HÉT cái thì vô mần chi chị tui :)))
Trả lờiXóaCảm ơn nhỏ, mong em cũng có một bờ vai vững chắc mỗi khi mệt mỏi em nhé! hug!
Trả lờiXóaCảm ơn chị đã ghé qua chia sẻ. Mong chị luôn vui và bình an nhé!
Trả lờiXóaLâu lắm lắm rồi hông được gặp Dì nè. Vui nhiều Dì nhé!
Trả lờiXóaEm thèm tựa đầu vào vai chị Yến làm sao :(
Trả lờiXóaLuôn bình yên chị nhé! Hug!
bình yên khi có 1 bờ vai
Trả lờiXóaêm êm như gối cho ta tựa vào
mong rằng tình nghĩa mãi còn
dù muôn bất trắc , vững vàng vượt qua...
Bài viết hay quá ...
Trả lờiXóaAi cũng có đôi vai để làm chỗ dựa cho người này nhưng luôn thích tìm chỗ dựa từ vai người khác nhỏ nhỉ ? Giản đơn đó là sự ủi an
Đúng rồi, chúng ta cần phải biết thông cảm với những nỗi đau của người khác. Người ko tốt cũng có lý do của họ mà. Trong nhóm mình đã từng có 1 người sống tiêu cực nhưng cũng chính người đó nói rằng "đâu có ai muốn sống tiêu cực đâu". Mặc dù mình ko hiểu lý do nhưng mình ko giận cũng ko trách móc gì và kế tiếp là người đó tiếp tục sống tiêu cực đến bi giờ thì ko dám gặp mình nữa và mình cũng ko muốn gặp lại người đó luôn :))
Trả lờiXóaCứ làm bờ vai cho bạn/người thân lúc cần thiết, rồi sẽ có một bờ vai vững chắc cho em, hen.
Trả lờiXóaHay quá, mà ko biết giờ còn quà gì cho em ko?
Trả lờiXóakhông gì quý bằng được chia sẽ !
Trả lờiXóa