Thứ Hai, 11 tháng 8, 2008

Có ai thương con bằng Mẹ...?!

Open

Trước khi xuất phát tại 79B Lý Thường Kiệt. Tất cả đã sẵn sàng.

Đối với các em thế giới luôn màu hồng và tràn ngập những điều mới lạ. Và chúng ta, những người làm anh, làm chị thậm chí đã làm cha làm mẹ đang và sẽ làm gì để mang lại những điều tốt đẹp nhất cho các em. “Hãy mang tới cho các em một thế giới tràn ngập tiếng cười” đấy là thông điệp mà VTNA muốn gởi đến các em trong những ngày cuối tuần ngập tràn yêu thương này.

Dắt các em đi bơi tại hồ bơi gần Tịnh Xá

Cô giáo đang cho em chơi cầu trượt

Kìa chú là chú ếch con

Cẩn thận,từ từ nào các con

Bế em lên với chị ơi!

Ngoan nào con, mặc áo nhanh lên về nhận quà nhé!

Chúng ta có khi nào tự hỏi: trái tim chúng ta đã bị bao nhiêu lớp bụi của cuộc sống che phủ hoặc lấy mất đi độ nhạy bén của thế giới yêu thương? Trái tim của chúng ta theo năm tháng dường như đã trở nên cứng rắn hơn rất nhiều. Còn trẻ em thì sao? với trái tim như pha lê, chưa vướng bụi trần ai này thì nó sẽ mong manh dễ vỡ đến cỡ nào.

chú thích

chú thích

Nhìn nụ cười thiên thần của các em,nhìn các em ao ước có được những cử chỉ âu yếm, sự thiết tha của vòng tay ôm từ cộng đồng mà chúng tôi không khỏi chạnh lòng. Sự vô tình của người lớn đã tạo nên nỗi đau cho các em và biết đâu cũng là nỗi đau cho chính bản thân họ. Cuộc sống quý giá, thời gian quý giá nhưng tình yêu thương của con trẻ là vô giá, thế nhưng một số người vô tình làm rơi rớt hay giẫm đạp lên những kho báu này.

Các em tập trung để được các anh chị phát quà

Quà cho con nè, ngoan nhiều con nhé!

Bé bị bại não, đi bơi về được Anh Phương bế ra nhận quà nè!

Rời các em tại mái ấm Linh Sơn, VTNA qua thăm các cụ tại chùa Diệu Pháp trong sự hân hoan của tất cả các TNV.

Đừng đi mà, ở lại với con!

Open

Đến đây VTNA đã có dịp tiếp xúc với các cụ đang dạo mát trong khuôn viên chùa, khi được chúng tôi đến hỏi thăm một cụ đã mở một nụ cười cay đắng và tâm sự với nhiều nỗi buồn ê chề:”… Từng ngày ngồi mong ngóng người thân, đến đây rồi tê tái tuổi già, sống thui thủi với những nỗi buồn, …., có tai như điếc, có miệng như câm, có chân như què…” Mặc cảm, bất lực như là nỗi buồn đau nhất của các cụ.

Open

Open

Nghịch cảnh đã khiến từng cụ ông, cụ bà phải rời nhà vào đây sống với những ngày lặng lẽ. Một số cụ bây giờ đã yếu đi rất nhiều nhưng vẫn không quên những gương mặt thân quen mà cụ muốn gọi với một cái tên thân thiện là “Cháu nội" của cụ, cụ rất vui mừng vì hôm nay cháu của cụ lại vào thăm.

Chị Thu Thu trao phong bì cho các cụ. Mong các cụ có thật nhiều sức khỏe.

Open

Mỗi mảnh đời là một số phận, số phận nào cũng có cái nghiệt ngã riêng của nó. Không gia đình, không con cái khi tuổi già xế bóng đã là nỗi bất hạnh của cuộc đời, đằng này có gia đình, có con cái nhưng lại bị bỏ rơi, hất hủi, bạc đãi thì những giọt nước mắt hiếm hoi lúc cuối đời dành khóc cho những đứa con có lẽ còn cay đắng, nghiệt ngã hơn.

Ở lại giữ sức khỏe nha các cụ

Nhưng các cụ ơi, các cụ hãy tin rằng , dù không có con cháu bên cạnh nhưng rất nhiều tấm lòng của người tốt luôn nghĩ tới các cụ. Nhân dịp Vu Lan này, VTNA chúng con muốn gởi tới các cụ những tình cảm chân thành và yêu thương nhất, mong các cụ có nhiều sức khỏe các cụ nhé. Có dịp nhất định chúng con sẽ về thăm các cụ.

Xin chân thành cảm ơn tấm lòng vàng của chị Cindy, Bé Lan, Bé Trang và những người bạn khác của VTNA (xin được giấu tên) đã cùng chung tay để xoa dịu các mảnh đời bất hạnh, các em mồ côi, các cụ già neo đơn trong chuyến đi này.

Thân chúc anh chị em và các bạn có một mùa Vu Lan thật ấm áp. Kính chúc những người mẹ nhiều sức khoẻ và niềm vui trong mùa Báo Hiếu này.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét