Thứ Năm, 13 tháng 3, 2008

Có đôi khi....for March 13, 2008

Đôi khi muốn làm anh nông dân, xong việc là vỗ vỗ hai bàn chân leo lên giường ngủ tít chẳng nghĩ ngợi gì.

Đôi khi muốn làm anh bảo vệ, để không còn hách dịch với những người khách ra vào cơ quan.

Đôi khi muốn làm chị lao công, để thấy đường phố về đêm sạch sẽ và chẳng có tí bụi nào!

Đôi khi muốn làm anh thợ điện, để dọn dẹp lũ "mạng nhện" giăng khắp nơi trên bầu trời!

Đôi khi muốn làm Bác sĩ, để chữa cho bà bệnh thấp khớp quái gở, chữa bệnh tiểu đường oái oăm...

Đôi khi muốn làm Giáo viên, để cảm thông cho lũ học trò, để góp vui với các em trong những ngày tháng thần tiên!

Đôi khi muốn làm Cảnh sát giao thông, để được tận tụy chỉ đường cho bà con, dắt một cụ già sang đường...

Đôi khi muốn làm Lãnh đạo, để cho bọn trẻ mới ra trường như mình có thật nhiều cơ hội làm việc!

Đôi khi muốn làm hoạ sĩ, để vẽ tranh trừu, để cột tóc dài ngoằng đằng sau thật thoải mái, không cần lo ai nhìn mình thế nào!

Đôi khi muốn làm anh lái xe, để đi khắp nơi trên đất nước mình, thấy dân mình còn nghèo thế nào, để thấy mình cần phải làm gì?

Đôi khi muốn làm Cơ trưởng của một phi hành đoàn, để được sải những bước cùng hành khách và các tiếp viên hàng không từ một nơi rất cao...

Đôi khi muốn làm một người soát vé xe bus, để không thu vé của một cụ già đau yếu, một em bé đường phố mệt nhoài.

Đôi khi muốn làm một phóng viên, để đi sâu vào tâm hồn, đi sâu vào những vấn đề khác nhau trong cuộc sống, ở đấy toàn là sự thật!

Đôi khi muốn làm một người bán hàng rong, để thấy lũ sinh viên rú lên sung sướng lúc đêm về khi bụng chúng đói meo.

Đôi khi muốn làm Nhiếp ảnh gia, để ghi lại tất cả những gì được nhìn thấy từ cuộc sống mến yêu.

Đôi khi muốn làm...

p/s: Mỗi một ai vào đọc entry này hãy chọn cho mình một công việc nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét