Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2008

Vu vơ ....!!! March 28, 2008

Không hiểu sao hôm nay hắn lại quyết định đi với bạn nhiều như thế. Trưa, bạn rủ hắn đi ăn cơm. Ừ thôi đi với bạn cũng được vì lâu lắm rồi hắn không đi dưới cái nắng SG ban trưa. Ngồi ăn nhưng mãi nghe bạn nói, lâu quá không gặp nhau, lâu quá không được xả bầu tâm sự mà phải không bạn? Bạn vạch ra nhiều kế hoạch và cùng hắn thảo luận, thời gian buổi trưa giành cho việc tranh luận không nhiều nên hắn và bạn đều kết thúc nửa chừng. Cả hai phải ra về để công việc buổi chiều không gián đoạn. Hắn thầm nghĩ, hôm nay bạn hắn có vẻ trưởng thành hơn, chững chạc hơn thì phải. Bạn đưa hắn về công ty nhưng hình như còn tiếc nuối vì câu chuyện đang kể với hắn chưa kết thúc. Đúng ra hắn có thể nhín ra thêm tí thời gian để bạn tiếp tục, nhưng hắn lại không thích thế. Hắn khó chịu từ khi nào ngay cả hắn cũng không biết nữa.

Tối, trong lúc đang học, hắn lại nhận tin nhắn từ bạn: “7 giờ …thi xong, qua D đi ăn với … nhé, tranh thủ về sớm nha”. Hắn nhắn lại một cách vô tình: “D có việc sau giờ học rồi. Hôm khác gặp cũng được mà, có chi hem”. Sau giờ học, hắn tới các Blogger lấy tạp chí cho các em, lấy xong, hắn chạy xe về nhà. Đang kiếm gì lót dạ thì hắn thấy bạn đứng ngay trước cửa. Làm sao đây, thôi thì đi với bạn vậy.

Trong lúc bực bội, mệt mỏi, hắn lại nóng tính đến thế không biết nữa. Bạn nói một câu hắn cáu một lần, và cứ thế trên suốt đoạn đường bạn và hắn lại cãi nhau. Đang ngồi ăn, một em bé bán kẹo kéo lại mời mua, bạn lấy tiền ra mua với ý nghĩ muốn giúp đỡ em. Nhưng hắn thì lại không thích ăn ngọt, khi bạn đưa hắn, hắn nhăn nhó trước mặt em bé đó. Khi em đi rồi, bạn lại nhỏ nhẹ với hắn: “D à, hãy biết kiềm chế mình đúng lúc đi, con gái như thế không tốt đâu, ….có gì sai thì nói đi, đừng làm như thế, giận ai thì đổ lên người đó, các em cũng đi kiếm sống bằng những việc như thế có gì mà D phải nổi nóng trước mặt các em vậy, thay vì D cho tiền các em thì D mua giúp các em cũng là việc D nên làm mà, D không sợ người khác tự ái à”. Hắn vẫn không nói gì, hắn ngồi im lặng mà nghe tim mình đau nhói. Thật ra bạn đã hiểu sai ý hắn rồi, nhưng hắn cũng chẳng phải giải thích gì nhiều, vì bạn không hiểu hết hắn đâu. Lần này bạn dùng chiêu xuống nước để nói chuyện với hắn, nhưng hắn gần như chai sạn rồi bạn à. Bạn không có gì sai cả, hắn xin lỗi. Bạn đưa hắn về nhưng lòng nặng trĩu. Xin lỗi bạn, hắn cũng không muốn thế.

Bạn về rồi, hắn lại lang thang một mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét