Mấy đêm nay, tại góc đường Nguyễn Thị Minh Khai giao với đường Nam Kì Khởi Nghĩa, xuất hiện hai đứa bé, đứa gái lớn khoảng năm tuổi, đứa nhỏ khoảng một tuổi. Hai đứa trẻ ăn mặc rách rưới, nước da đen xạm.
Đứa bé thường nằm lăn lóc ngay trên bờ xi măng, đứa lớn thì ngồi canh chừng em mình.
Lần đầu tiên nhìn thấy chúng tôi rất ngạc nhiên, tôi giảm ga chầm chậm quan sát hai đứa trẻ, trong đầu đặt ra nhiều câu hỏi: Tại sao lại có hai đứa trẻ nằm đây? Cha mẹ chúng đâu? Sao lại có những hoàn cảnh đáng thương đến như vậy? Và mình có nên giúp đỡ chúng hay không?
Nhưng ngay lập tức, tôi nghe đằng sau mình vọng lại tiếng của một người đàn ông nói với một người nào đó, hay đang cố tình nói lớn để tôi nghe, khi thấy tôi có ý định giứp đỡ hai đứa trẻ tôi nghiệp kia: “Trò này cũ rích!”. Chỉ cần nghe có thế, tôi quên béng đi những phân vân ban nãy, và cái ý định giúp đỡ hai đứa trẻ tội nghiệp này. Tôi thanh thản nhấn ga, tiếp tục hòa vào dòng người đang lưu thông trên đường…
Tôi vừa đi vừa nghĩ đến câu nói của người đàn ông nọ: “Trò này cũ rích”. Trò này là trò gì? Tôi không biết. Nhưng tôi cũng có thể tưởng tượng ra có thể đó là một trò lừa đảo nào đó. Nếu tôi dừng lại hỏi chuyện hai đứa nhỏ không biết chuyện gì sẽ xảy ra? Có thể là chiếc xe của tôi dựng bên đường sẽ bị đánh cắp, hay một ai đó sẽ quy tôi vào một trách nhiệm nặng nề nào đó với hai đứa bé? Tôi chợt cảm thấy mình thật may mắn vì đã được nhắc nhở.
Mỗi khi ra đường, thấy những cảnh đời đáng thương, chúng ta ai cũng muốn “cúi xuống” giúp đỡ họ bằng khả năng có thể của mình. Nhưng chúng ta lại sợ, sợ mình sẽ bị mắc vào một trò lừa bịp nào đó. Và kết cục của trò ấy thì chính chúng ta sẽ là người rơi vào hoàn cảnh đáng thương hơn. Cho nên chúng ta sẽ thành thản lướt qua những mảnh đời bất hạnh ấy. Chính cái sự lướt qua này khiến chúng ta có cảm giác thật khó chịu. Bởi hình như tình yêu thương con người trong mỗi chúng ta đang cạn kiệt, đang bị thách thức!
Và trong cuộc sống xô bồ, bon chen của xã hội hiện nay, lòng thương ấy đang ngày càng thu hẹp. Điều này cũng là nguyên nhân khiến cho xã hội chúng ta đang xuất hiện nhiều cảnh đời thương tâm hơn nữa, hòng tìm kiếm lòng thương của con người và xã hội. Nó như một cuộc đua, mà đích đến sẽ khiến con người ta chai sạn, sống mà không còn biết yêu thương những mảnh đời bất hạnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét